Cảm nhận về bài thơ Tràng Giang hay nhất

Mở bài Cảm nhận về bài thơ Tràng Giang

Một trong những nhà thơ chính của phong trào Thơ mới có thể kể đến Huy Cận. Mỗi bài thơ, cách nhà thơ xây dựng và lồng ghép các yếu tố nghệ thuật bao giờ cũng có một cá tính rất riêng, vừa pha chút hiện đại nhưng không mất đi nét cổ điển, lãng mạn. Tác phẩm tiêu biểu thể hiện điều đó trong thơ ông là bài thơ nằm lòng mang tên “Tràng Giang”.

Thân bài Cảm nhận về bài thơ Tràng Giang

Trong bài thơ, yếu tố mang màu sắc cổ điển được thể hiện khá tinh tế, không gây cảm giác nhàm chán cho người đọc. Rõ ràng màu sắc cổ điển đậm nét đã bắt ngay vào bài thơ với nhan đề “Tràng Giang”, là một bài thơ mới nhưng tựa đề bằng chữ Hán. Nét cổ kính toát lên qua chữ “Tràng”, “Giang” là tên gọi chung của hai dòng sông. Sự kết hợp của hai điều này mang đến sự trang trọng và cổ kính trong không gian mà nhà thơ muốn nói đến. Và nó cũng nằm trong câu từ “Đúc trời rộng nhớ sông dài”. Qua cụm từ “trời rộng”, “sông dài”, vũ trụ vô tận xuất hiện để chỉ một không gian vô cùng, vô tận. Một không gian ba chiều rộng mở hiện ra một cách tự nhiên, trong đó con người cô đơn và nhỏ bé dường như choáng ngợp trước sự bao la vô tận của đất trời. Nét cổ điển còn thể hiện ở bộ tranh tứ bình sóng đôi. Nếu đọc kĩ từng dòng thơ ta sẽ thấy bút pháp miêu tả tài tình và ẩn ý của nhà thơ, đó là có những dòng Tràng Giang diễn tả thiên nhiên trong một không gian hữu hình, nhưng có những dòng Tràng Giang là cái hồn như không gian vô hình trong tâm trí. Các từ “nước”, “nước”, “suối”…, gián tiếp qua các cụm từ như: “sóng gợn”, “cồn nhỏ”, “con én”, “bờ xanh”, “bãi vàng” để thấy được tính từ từ đầu đến cuối, thơ bao giờ cũng có thông điệp trực tiếp về nước. Hơn nữa, nghệ thuật tuồng khá uyển chuyển, phóng khoáng, được thể hiện cụ thể như: “sóng gợn” đối với “thuyền” hay “nắng” nghĩa là “trời lên”, “sông dài” nghĩa là “trời rộng”. Kèm theo đó là việc sử dụng những hình ảnh tương phản, đối lập những chi tiết, sự vật nhỏ với hình ảnh lớn để làm nổi bật cuộc sống trôi nổi, vô định của con người.

Xem thêm bài viết hay:  Lưu ý những chi tiết miêu tả hành động và tâm trạng của Ăng-đrô-mác trong bài Héc-to từ biệt Ăng-đrô-mác – Văn mẫu 10 hay nhất

“Con thuyền xuôi theo dòng nước song song

Thuyền về nước buồn trăm phương

… mất vài dòng”

Nét chủ đạo thể hiện trong bài thơ chỉ có thể là màu sắc hiện đại. Đó là bởi cảm hứng chủ đạo trong bài thơ là nỗi buồn man mác, mênh mang, sâu lắng của một cái tôi cô đơn trước vũ trụ được nhà thơ thể hiện trực tiếp qua cách diễn đạt cô đọng. Tâm trạng ấy được nhà thơ sử dụng bút pháp hiện thực, biến tấu phá vỡ các quy tắc thông thường cùng với một phong cách trữ tình mới mẻ, hiện đại. Nỗi u uất, ám ảnh được khắc sâu trong cảnh ngay ở khổ thơ đầu. Dẫu biết rằng thuyền và nước là “song hành” nhưng nhà thơ có cảm giác thuyền đi một hướng và nước chảy một hướng để thấy trong lòng ngổn ngang. Một sự sáng tạo mới, hiện đại gợi nhớ về cuộc sống cơ cực, lầm than được thể hiện qua hình ảnh “củi khô”.

Ở khổ thơ tiếp theo, mạch cảm xúc tiếp nối vẫn là nỗi ám ảnh giữa sự bâng khuâng, mênh mông của không gian bao la. Con người dường như mang một tâm hồn vô định, đang tìm một chốn nương thân cho cảm giác trống vắng trong tâm hồn.

“Vần điệu nhỏ…

… bến Cô liêu”

Bằng cách sử dụng nghệ thuật diễn tả động để làm nổi bật cái tĩnh, khắc sâu hơn về nỗi cô đơn trước không gian. Cảnh chợ chiều là một chi tiết mà nhà thơ lựa chọn để làm rõ hơn ý nghĩa của mình đối với sự trống vắng trong chính tâm hồn mình đang lan tỏa khắp không gian. Một nghệ thuật gây ấn tượng mạnh với cách sử dụng ẩn dụ, tân từ nằm trong câu “nắng. Trời thăm thẳm”. Điều này gợi lên sâu sắc nỗi cô đơn của cái tôi thi sĩ trữ tình, cảm giác choáng ngợp của con người trước vũ trụ vô tận. Nỗi sầu tiếp tục kéo dài ở khổ thơ tiếp theo, lúc này cái tôi đối diện với một thiên nhiên gần như nhắm mắt làm ngơ, tìm kiếm sự đồng điệu, sẻ chia để thấy rõ hơn nỗi tha thiết ấy ở tác giả:

Xem thêm bài viết hay:  Hóa 11 Bài 27. Luyện tập ankan và xicloankan

“Em đi đâu, hết hàng này đến hàng khác

…bờ xanh gặp bãi vàng”

Câu hỏi mà tác giả tự hỏi chính mình từ đó toát ra nỗi buồn, cảm giác tuyệt vọng, bất lực trước một khoảng không bao la không lối thoát nên trong câu hỏi này sẽ không tìm được câu trả lời. lời lẽ chân chính. Cách dùng từ, cách diễn đạt nhấn mạnh từ ngữ phủ định mang đến sự so sánh, liên tưởng nơi người đọc, một nét hiện đại được nhà thơ sử dụng.

Khổ thơ cuối dẫn người đọc đến sự tương phản cao độ giữa con người và vũ trụ, nỗi cô đơn lên đến đỉnh điểm.

“Tầng mây cao…

… hoàng hôn cũng nhớ nhà”

Ở đây, “Tầng mây cao đùn núi bạc” trong bài thơ có sự tương phản, tương phản giữa không gian và “con chim tung cánh nhỏ trong bóng chiều”. Cánh chim giờ đây không còn mang hơi hướng thẩm mỹ thuần túy mà chứa đựng một cái tôi vùng vẫy, bị ám ảnh bởi sự hữu hạn của kiếp người, sự vô hạn của cuộc đời. Bởi vậy, khát khao tìm về ngôi nhà thân yêu, điểm tựa an toàn của nhà thơ đã làm ấm lòng người ngay ở hai kết bài.

Kết bài Cảm nhận về bài thơ Tràng Giang

Huy Cận và tập thơ Tràng Giang đã từng được nhận xét: “Thi nhân đã đánh thức tâm hồn Á Đông… đã khơi lại mạch sầu còn nằm ẩn trong mảnh đất này hàng ngàn năm”. Vâng, bài thơ là một nỗi buồn man mác, u uất của tâm hồn thi nhân khi đứng trước cảnh sông nước bao la, bát ngát. Chính nỗi nhớ ấy đã được chuyển tải vào thơ vừa mang nét cổ điển vừa mang tính hiện đại, tạo nên nét thơ riêng của Huy Cận.

Xem thêm bài viết hay:  Gió tây ôn đới có tính chất nào sau đây

Đăng bởi: THCS Ngô Thì Nhậm

Chuyên mục: Văn lớp 11 , Ngữ Văn 11

Bạn thấy bài viết Cảm nhận về bài thơ Tràng Giang hay nhất
có khắc phục đươc vấn đề bạn tìm hiểu ko?, nếu ko hãy comment góp ý thêm về Cảm nhận về bài thơ Tràng Giang hay nhất
bên dưới để duhoc-o-canada.com có thể thay đổi & cải thiện nội dung tốt hơn cho các bạn nhé! Cám ơn bạn đã ghé thăm Website: duhoc-o-canada.com của duhoc-o-canada.com

Chuyên mục: Giáo dục

Nhớ để nguồn bài viết này: Cảm nhận về bài thơ Tràng Giang hay nhất
của website duhoc-o-canada.com

Viết một bình luận