Kết bài người lái đò sông Đà đoạn hung bạo (hay nhất)

Hướng dẫn cách viết Kết thúc bài Người lái đò sông Đà hung bạo tốt nhất. Với những bài văn mẫu giới thiệu được tổng hợp và biên soạn dưới đây, các em học sinh sẽ có thêm tài liệu hữu ích cho việc học văn. Cùng tham khảo nhé!

Đoạn cuối người lái đò sông Đà dữ dội – Người mẫu số 1

Dưới ngòi bút của người nghệ sĩ ngôn từ, vẻ đẹp hoang sơ và sức mạnh huyền bí của sông Đà đã hiện lên dưới nhiều góc độ khác nhau. Đây là tiềm năng to lớn của Đà Giang cần được con người chinh phục. Đây là “vàng trắng” quý ​​giá của nước ta. Chính vì vậy, Nguyễn Tuân đã nói đến hình ảnh những chiếc tua-bin thủy điện. Điều đó cũng có nghĩa là người viết suy nghĩ về vai trò, vị trí của Sông Đà trong sự nghiệp công nghiệp hóa đất nước.

Đoạn cuối người lái đò sông Đà dữ dội – Người mẫu số 2

Bằng cái nhìn chân thực, ngôn từ tinh tế, chắt lọc, Nguyễn Tuân đã phần nào cho người đọc thấy sức hấp dẫn mà con sông Đà mang lại. Đọc những bài viết về sông Đà của tác giả ta như được trực tiếp ở đó, cảm nhận được sự dữ dội đáng sợ của nó. Chính sự dữ dội, gầm gừ của dòng sông đã để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng người đọc. Có lẽ Nguyễn Tuân đã thực sự tìm được cái “vàng mười” mà ông ngày đêm theo đuổi.

Đoạn cuối người lái đò sông Đà dữ dội – Người mẫu số 3

Tóm lại, với tình yêu tha thiết với thiên nhiên đất nước, với tài năng của một nghệ sĩ chữ nghĩa chân chính, với Nguyễn Tuân, có lẽ lần đầu tiên con sông Đà của Tổ quốc đã đi vào văn học với một cái nhìn dữ dội. , hùng vĩ, hoang sơ nhưng cũng chứa đựng trong nó sự thơ mộng, trữ tình. Hóa ra, đối với tác giả Người lái đò sông Đà, thiên nhiên cũng là một sản phẩm nghệ thuật vô giá, thiên nhiên luôn làm con người mê mẩn, mê mẩn.

Đoạn cuối người lái đò sông Đà dữ dội – Người mẫu số 4

Nếu “Sông Hương” của Hoàng Phủ Ngọc Tường mang vẻ đẹp trầm mặc của cố đô và con người xứ Huế thì sông Đà lại là biểu tượng và mang đậm nét văn hóa của người dân Tây Bắc. Như vậy, có thể khẳng định Đà giang qua ngòi bút của Nguyễn Tuân hiện lên mãnh liệt, đỉnh điểm một cách lạ thường, thể hiện rất rõ phong cách rất riêng của Nguyễn Tuân – một phong cách rất “ngố tàu”.

Đoạn cuối người lái đò sông Đà dữ dội – Người mẫu số 5

Tác giả đã vận dụng những hiểu biết của mình về quân sự, võ thuật, thể thao, nghệ thuật nhân hóa, thậm chí cả tài xưng bá để làm nổi bật bản chất nham hiểm, xảo quyệt của sông Đà. Dưới ngòi bút của Nguyễn Tuân, sông Đà hung bạo, độc ác như “kẻ thù số một” của con người. Chẳng trách sông Đà gắn liền với câu nói thần thoại của Sơn Tinh Thủy Tinh: “Sông núi còn dài/ Năm năm muôn kiếp thù oán”.

Xem thêm bài viết hay:  Sau khi thẩm định, đánh giá phương án thiết kế

Bài văn mẫu phân tích và cảm nhận hình tượng con sông Đà hung bạo

bài văn mẫu

Ta đã từng được chiêm ngưỡng một dòng sông mênh mông, hoang vắng, đượm buồn, thấm đượm nỗi nhớ nhà trong “Tràng Giang” của Huy Cận; hay cảnh vắng vẻ, lẻ loi của thiên nhiên sông nước Kinh Bắc trong “Bên kia sông Đuống” của Hoàng Cầm. Nếu như những bài thơ trên chỉ là điều kiện, đối tượng để nhà thơ bộc lộ cảm xúc thì đến với Người lái đò sông Đà, người đọc sẽ cảm nhận rõ nét về một tác phẩm viết về một dòng sông hiện thực. Dưới ngòi bút tài hoa của Nguyễn Tuân, hình ảnh dòng sông “độc hành bắc bộ” hiện lên với những vẻ đẹp độc đáo. Trên cái nền thiên nhiên kì vĩ ấy, Nguyễn Tuân cũng đã làm nổi bật vẻ đẹp nghệ thuật tài hoa ở người lao động bình dị mà bấy lâu nay ông vẫn gọi là “cái ngàn vàng thử lửa”. , tìm kiếm.

Đoạn kết người lái đò sông Đà là đoạn bạo lực nhất

Người lái đò sông Đà là một trong những bài tùy bút hay nhất trong bài tùy bút Sông Đà của Nguyễn Tuân, đây cũng là bài đánh dấu bước chuyển biến trong tư tưởng, tình cảm của Nguyễn Tuân so với đoạn trước. mạng. Ở Người lái đò sông Đà không chỉ nổi bật lên hình ảnh những người lao động dũng cảm, kiên cường mà còn nổi bật với thiên nhiên tươi đẹp.

Sông Đà được nhà văn xây dựng thành một “nhân vật” có mặt từ đầu đến cuối bài văn, tạo nên giá trị đặc sắc của tác phẩm này. Dưới ngòi bút tài hoa, uyên bác của Nguyễn Tuân, Sông Đà không còn là dòng sông vô tri, vô giác mà là một “nhân vật” có tính cách, tâm trạng, hoạt động: Thật phong phú và phức tạp. tổ hợp. Tác giả đưa ra nhận xét chung: Đây là Tây Bắc sông nước hung bạo mà trữ tình. Hai đặc điểm bạo lực và trữ tình này được nhà văn phát triển xuyên suốt bài văn.

Sự hung bạo của sông Đà không chỉ ở những ngọn thác, mà còn ở khung cảnh hùng vĩ với vẻ đẹp hoang sơ, huyền bí của dòng sông chảy giữa núi rừng Tây Bắc. Giống như một nhà quay phim lành nghề, chỉ cho người xem thấy toàn cảnh về cảnh sông Đà, tác giả thỉnh thoảng dừng lại để cho người xem những “cận cảnh” đặc trưng cho sự hung dữ của dòng sông này.

Xem thêm bài viết hay:  Đồng hồ thông minh tự sạc đầu tiên trên thế giới

Đó là những cảnh tượng hiếm thấy như cảnh những tảng đá bên bờ sông xây thành, chỉ khi nào mặt trời chiếu thẳng trên đầu vào buổi trưa thì nơi đó mới có nắng. Sự so sánh trên tạo ấn tượng khá đậm nét về những vách đá dựng đứng với độ cao vô cùng hấp dẫn. Có nơi tường thành đè lên lòng sông Đà như một cái yết hầu. Kết quả là dòng chảy của sông bị thu hẹp lại rất hẹp: hẹp đến mức đứng bên bờ này khẽ ném hòn đá qua bờ bên kia, hẹp đến mức nai, hổ có lần nhảy từ bờ này sang bờ kia. Ấn tượng về độ bằng phẳng, thẳng tắp của những vách đá bên bờ sông, của dòng suối hẹp càng được tô đậm thêm qua một chi tiết tiêu biểu và bất ngờ – thiên nhiên hoang sơ: Với nhịp sống hiện đại của con người: Ngồi trong cabin phà đã qua quãng đường ấy, hè mà lạnh, Tôi có cảm giác như mình đang đứng trong một con ngõ và nhìn lên khung cửa sổ từ tầng một của ngôi nhà. Nhà văn không chỉ sử dụng thị giác mà còn kết hợp sử dụng các giác quan khác với những so sánh mới mẻ, táo bạo. Thành lũy dựng đứng gợi lên sự nguy hiểm, uy nghiêm, lòng sông hẹp gián tiếp gợi lên sự ghê gớm, dữ dội của dòng lũ.

Sự dữ dội còn được thể hiện qua sự dữ dội của thác ghềnh và sức mạnh tổng hợp của gió, sóng và đá. Dường như chúng hòa quyện với nhau chặt chẽ để tăng thêm sức uy hiếp, đe dọa con người: cách ghềnh Hát Loong dài hàng cây số, xô nước, đá ập sóng, sóng ập gió, bạn cuộn dòng. Gió thổi quanh năm như luôn đòi nợ bất cứ người lái đò sông Đà nào đánh bắt ở đó. Ở đây, một phần của câu dường như được cắt ra thành nhiều đoạn ngắn gọn, súc tích, được thể hiện bằng các phép láy, điệp ngữ, kết cấu và tăng tiến tạo nên nhịp điệu khẩn trương, gấp gáp, gấp gáp như sự chuyển động của một cơn gió mạnh. và sóng lớn.

Dã man hơn nữa là những cửa hút nước khủng khiếp: Dưới lòng sông bỗng xuất hiện những cửa hút nước như một cái giếng bê tông được hạ xuống để chuẩn bị đổ móng cầu. Do nước bị hút quá mạnh nên nó phát ra những âm thanh được nhân hóa như tiếng nước thở và nghe như tiếng hố ga bị nghẹt do nước trong và ngoài cống quá chênh lệch, phát ra tiếng ục ục khủng khiếp. Để làm nổi bật sự nguy hiểm của việc hút nước, người viết đã kết hợp giữa “tả” và “kể”. Ở đây, yếu tố tự sự đóng vai trò quan trọng kích thích trí tưởng tượng của người đọc. Nếu câu trên thiên về miêu tả thì hai câu dưới lại thiên về kể: Trong rừng nhiều bè gỗ lững thững vô tình… ở hạ lưu sông.

Xem thêm bài viết hay:  Cảm nhận về đoạn trích Vào Phủ Chúa Trịnh

Sông Đà cũng hung dữ ở những thác nước. Có nhiều ngọn thác như sẵn sàng xung trận, sẵn sàng chặn đánh, tiêu diệt người lái đò, người lái đò, nhất là với những người xuôi dòng, ở những nơi này, sông Đà được miêu tả như có bầy thủy quái. hung hãn, bạo ngược, nham hiểm, xảo quyệt. Đôi khi dòng thác khiêu khích, giễu cợt, đôi khi nó gào thét, gầm rú, như tiếng đàn trâu nghìn con làm ổ giữa rừng trúc, phá luống rừng, rừng rống cùng đàn trâu. cháy da. Dòng thác càng mạnh, sức tàn phá càng lớn thì nhà thuyền càng nguy hiểm bởi sự hiện diện của hàng nghìn tảng đá lớn nhỏ. Mỗi viên đá được khắc họa như một con quái vật từ ngàn năm vẫn kiên trì mai phục nơi đây để bày trận đá dưới lòng sông. Hễ thấy thuyền nhô vào khúc cua trên sóng là chúng lập tức chồm lên vồ lấy thuyền. Tác giả đã khơi dậy và thổi sự sống vào những viên đá vô tri vô giác, khiến người đọc hình dung chúng táo tợn và hung bạo như một lũ giặc điên cuồng.

Dưới ngòi bút của người nghệ sĩ ngôn từ, vẻ đẹp hoang sơ và sức mạnh huyền bí của sông Đà đã hiện lên dưới nhiều góc độ khác nhau. Đây là tiềm năng to lớn của Đà Giang cần được con người chinh phục. Đây là “vàng trắng” quý ​​giá của nước ta. Chính vì vậy, Nguyễn Tuân đã nói đến hình ảnh những chiếc tua-bin thủy điện. Điều đó cũng có nghĩa là người viết suy nghĩ về vai trò, vị trí của sông Đà đối với sự nghiệp công nghiệp hóa đất nước.

—/—

Dưới đây là các mẫu Kết thúc bài Người lái đò sông Đà hung bạo LÀM THCS Ngô Thì Nhậm Sưu tầm và tổng hợp, mong rằng với nội dung tham khảo này các bạn sẽ hoàn thành bài văn của mình một cách tốt nhất!

Đăng bởi: THCS Ngô Thì Nhậm

Chuyên mục: Văn học lớp 12 , Ngữ Văn 12

Bạn thấy bài viết Kết bài người lái đò sông Đà đoạn hung bạo

(hay nhất)
có khắc phục đươc vấn đề bạn tìm hiểu ko?, nếu ko hãy comment góp ý thêm về Kết bài người lái đò sông Đà đoạn hung bạo

(hay nhất)
bên dưới để duhoc-o-canada.com có thể thay đổi & cải thiện nội dung tốt hơn cho các bạn nhé! Cám ơn bạn đã ghé thăm Website: duhoc-o-canada.com của duhoc-o-canada.com

Chuyên mục: Giáo dục

Nhớ để nguồn bài viết này: Kết bài người lái đò sông Đà đoạn hung bạo

(hay nhất)
của website duhoc-o-canada.com

Viết một bình luận