Kết bài trao duyên 14 câu giữa – Văn mẫu 10 hay nhất

Lựa chọn các mô hình Hết bài 14 câu giữa hay do trường THCS Ngô Thì Nhậm biên soạn, được tổng hợp chi tiết và đầy đủ từ những bài văn hay nhất, hay nhất của các bạn học sinh trên cả nước. Chúng tôi mời bạn cùng tham gia!

Hết bài Trao duyên giữa 14 câu – Văn mẫu 1

Đoạn trích “Trao duyên” là tình yêu và cũng là số phận bi thảm của Kiều. Nguyễn Du đã thành công trong việc miêu tả nội tâm nhân vật. Dù là tác phẩm đã ra đời cách đây hàng trăm năm nhưng câu chuyện về thân phận và vẻ đẹp của người phụ nữ vẫn là một vấn đề nhức nhối trong xã hội xưa và nay.

Kết bài Trao duyên giữa 14 câu – Văn mẫu 2

Đoạn trích là những dòng thơ diễn tả bi kịch tình yêu nhất trong Truyện Kiều. Qua đó, bộc lộ phẩm chất cao quý của Thúy Kiều trong tình yêu. Trước sự tan vỡ của tình yêu, cô đã làm mọi cách để người mình yêu được hạnh phúc nhưng người đau khổ nhất vẫn là cô. Nhờ đó, đoạn trích đã thể hiện tư tưởng nhân đạo của Nguyễn Du: niềm cảm thông sâu sắc trước những đau khổ và khát vọng hạnh phúc, yêu thương của con người.

Kết bài Trao duyên giữa 14 câu – Văn mẫu 3

Qua đây ta thấy được hậu quả mà xã hội xưa đã bức hại con người đến cùng, cướp đi quyền được yêu và hạnh phúc, khiến một cô gái “xuân xanh” như Kiều lại bế tắc nghĩ đến cái chết. Cô vùng vẫy trong tuyệt vọng, muốn biết tại sao mình phải hy sinh bản thân, trao cơ duyên, chịu giằng co cho một sai lầm không phải lỗi của ai. Nỗi bất đắc dĩ đó không thể chia sẻ cùng ai, không ai thấu hiểu nên càng bế tắc hơn.

Suốt cuộc đời, Kiều luôn sống trong lo âu với những câu hỏi liệu mình có làm đúng hay không. Và nhà văn nhân đạo Nguyễn Du đã nhìn thấy nỗi khốn cùng đó của con người trong xã hội cũ và để lần đầu tiên những lời tự ý thức về cuộc đời, về số phận, về phẩm chất được bộc lộ một cách rõ ràng, quyết liệt đến thế. Nhà thơ đã bảo vệ nhu cầu hạnh phúc cơ bản, cố hữu của con người.

Kết bài Trao duyên giữa 14 câu – Văn mẫu 4

Bằng nghệ thuật miêu tả, miêu tả đời sống nội tâm nhân vật, lời độc thoại sinh động, cách dùng từ điêu luyện, tác giả đã cho người đọc thấy được cảm giác vật vã, đau đớn, rồi ngất đi trong tiếng kêu ai oán, uất ức của Thúy Kiều. Đó là nỗi đau tột cùng của Kiều khi phải từ bỏ tình yêu của mình và Kim Trọng. Qua đó thấy tấn bi kịch mà bà cụ phải gánh chịu thật nghiệt ngã. Thời gian đã trôi qua hàng trăm năm nhưng đoạn trích Trao duyên nói riêng và kiệt tác Truyện Kiều nói chung vẫn còn nguyên giá trị bởi tài nghệ miêu tả tâm lí nhân vật của Nguyễn Du đã đạt đến đỉnh cao.

Xem thêm bài viết hay:  Hãy cho biết thế nào là báo cáo địa lí. Lấy ví dụ cụ thể về báo cáo địa lí | Địa Lý 10

Kết bài Trao duyên giữa 14 câu – Văn mẫu số 5

Có thể thấy Thúy Kiều là một cô gái có hoàn cảnh đau khổ nhưng nhân cách trong sáng, trong tâm hồn Kiều không có sự phân chia lý trí hay tình cảm, nhân cách hay thân phận mà gắn bó chặt chẽ với nhau. Nhờ lối viết điêu luyện và lối độc thoại sống động của Nguyễn Du, ta cảm thấy Thúy Kiều sống động và chân thực hơn, gần gũi với thiên nhiên, không nhất thiết phải là một tấm gương đạo đức.

Bài văn cảm nhận 14 câu giữa bài “Trao duyên”

Nguyễn Du được biết đến là đại thi hào của dân tộc, ông đã sống gian khổ ở nhiều vùng quê khác nhau nên đã chứng kiến ​​những bất công của cuộc đời và có niềm thương cảm đặc biệt với người tài nữ. bạc mệnh. Sau khi sang Trung Quốc truyền đạo, Nguyễn Du đã sáng tác nên kiệt tác Truyện Kiều. Đoạn trích Trao Duyên trong Truyện Kiều là đoạn trích thể hiện cảnh mối tình tan vỡ, dở dang của Thúy Kiều và Kim Trọng.

Diễn biến bất ngờ xảy ra khi đoạn tình cảm giữa Kim và Kiều đang mặn nồng. Ngoài ra, không có Kim Trọng ở bên, Kiều càng rơi vào tình thế bế tắc. Sau khi sắp xếp việc bán mình để cứu cha và anh trai, cô sẽ phải rời đi vào ngày mai cùng với Ma Jiansheng. Sau khi lo cho gia đình, nàng lại nghĩ đến mối tình của mình và Kim Trọng nên cuối cùng nàng đã cố gắng thuyết phục và trao tình cảm cho mình. Không khỏi thương cảm, Thụy Vân nhận kỷ vật giữa cô và Kim:

“Vành cùng tấm mây

Định mệnh này, giữ điều này chung

Dù đã nên vợ nên chồng

Tiếc người bạc mệnh, lòng không quên

Mất người còn lại chút tin

Bàn phím với mảnh nhang nguyền ngày xưa”

Thúy Kiều chậm rãi trao những kỷ vật tình yêu với Kim Trọng là “chiếc vành”, “tấm mây” rồi “phím đàn”, “miếng hương nguyền rủa” cho Thúy Vân. Kiều đưa từng món một. Mỗi đồ vật đều gắn với một kỷ niệm, mang một ý nghĩa về tình yêu giữa hai người. Với Vân, có thể đó chỉ là những đồ vật vô tri vô giác, nhưng với Kiều, mỗi kỉ vật là cả một bầu trời kỉ niệm, là lời thề nguyền gắn bó trăm năm… gắn liền với những tháng ngày tươi đẹp nhất của cuộc đời Kiều. Khi trả lại mọi thứ cho Thụy Vân, cô ấy còn bảo cô ấy “hãy để cái này làm của chung”. Mối tình giữa Kiều và Kim Trọng đã được gán cho Thúy Vân.

Cuối bài là 14 câu trung hay nhất

“Duyên phận” này là mối tình giữa Thúy Vân và em của Kim Trọng, nhưng về phần Kiều thì coi như đã hết. Những kỷ vật này, anh nên coi là “tài sản chung” vì chúng vẫn là một phần của tôi. Cô ân hận và đau đớn khi phải chia sẻ nó cho người khác. Hoàn cảnh trớ trêu buộc Kiều phải “phá bỏ lời thề” nhưng trong lòng nàng không dễ dàng nguôi ngoai lời thề xưa và đoạn tuyệt tình xưa.

Xem thêm bài viết hay:  Chế độ chuyên chế cổ đại

Ngỡ rằng “số phận” trao cho là một trái tim nhẹ bẫng không còn vướng bận, nhưng ai ngờ trong tâm hồn Kiều đã bao vùng vẫy, cố níu kéo trong đau đớn. Lý trí buộc Kiều phải chấm dứt tình yêu với Kim Trọng, nhưng tình cảm không dễ dàng khuất phục. Nỗi đau ấy dường như càng tăng lên trong câu thơ “dù về làm vợ, làm chồng” – Kiều cảm thấy tủi thân, thấy mình thật đáng thương để người khác phải ngậm ngùi.

“Mất ai một chút niềm tin” cô chỉ có thể trao đi tình yêu nhưng trái tim vẫn không thể trao đi, cô đau đớn đến mức nghĩ đến cái chết. Nàng đắn đo, gửi lại tất cả cho Thụy Vân, để rồi mâu thuẫn thực sự trong lòng nàng bùng lên mạnh mẽ, nửa muốn cho, nửa muốn giữ. Phải mất rất nhiều công sức mới thuyết phục được Thúy Vân, nhưng khi được chị gái chấp nhận, Kiều mới giở trò đồi bại và cố gắng níu kéo tình yêu. Rồi Kiều để cho cảm xúc trong lòng tràn ra.

Điều đặc biệt nằm ở hai chữ “giữ” và “chung”. “Cầm” không phải là đưa hoàn toàn mà chỉ là đưa cho mình để “giữ” cho mình. Còn chữ “chung” thể hiện tâm lý của Kiều, không bằng lòng trao lại tất cả cho Thúy Vân. Điều đó chứng tỏ tình yêu của nàng và Kim Trọng thật nồng nàn, sâu đậm. Tuy nhiên, Kiều vẫn cho tôi một cơ hội, khẳng định mình đặt hạnh phúc của người yêu lên trên tất cả. Đoạn thơ là tiếng nói nghẹn ngào đầy tâm trạng của cô lúc bấy giờ khiến người đọc không khỏi chạnh lòng.

Quá cay đắng cho số phận của mình, thấy rõ thân phận mình là bạc, tất cả chỉ còn là dĩ vãng, Thúy Kiều nghĩ đến một tương lai đen tối, đau khổ khi mình đã chết. Hơn bao giờ hết, suy nghĩ ấy cứ hiện ra và ngày càng rõ nét.

“Trong tương lai không có vấn đề gì”

Đốt lò hương đó so với móc chìa khóa này

Hình như là ngọn cỏ

Nếu bạn thấy gió, thật tốt khi quay lại

Tâm hồn nặng trĩu lời thề

Thân liễu gãy làm ngàn mai trúc.”

Câu thơ như mang một nỗi buồn sâu lắng, một hơi thở khác hẳn đoạn đầu của Mối tình đầu. Đó vẫn là những lời cô tâm sự với Kim, nhưng sao những lời ấy đã trở nên xa xăm, mờ mịt, như vọng lại từ đầu dây bên kia. Hàng loạt từ ngữ về cõi chết: cùng với giọng điệu chập chờn, hư ảo, thời gian vô định “rồi”, “khi nào”, không khí linh thiêng “đốt nén nhang”, “bức lụa”, hình ảnh chập chờn, hình ảnh ma mị. của “cỏ và lá”, “gió hiu hiu”,… Kiều bắt đầu cảm nhận rõ hơn về những bi kịch mà mình sắp trải qua. Cô cảm thấy bản thân thật đáng thương.

Xem thêm bài viết hay:  Trình bày về đối tượng nghiên cứu, chức năng, nhiệm vụ của Sử học. Nêu ví dụ cụ thể

Nàng tưởng tượng ra cảnh hạnh phúc của Trọng – Vân, còn nàng chỉ là một linh hồn “bạch xương”, bất hạnh nhưng vẫn “nặng lời thề”, vẫn mong được theo làn gió nhẹ “hữu hiu” trên trời. “lá cỏ” để trở về cõi trần gặp lại người thương. Duyên của Kiều đã hết, kỷ vật tình yêu cũng đã trao cho Vân, nhưng tâm hồn nàng chưa thôi kim Trọng. Sau đó, bạn sẽ biết cô ấy trung thành như thế nào. Cô cô đơn, tuyệt vọng và thấy trước tương lai bất hạnh của chính mình. Nghĩ đến đó, Thúy Kiều tha thiết:

“Đài xa mặt tiếng nói

Giọt nước làm tràn ly”

Lo cho người khác đã xong, cô nhìn lại bản thân mà thấy thương cho chính mình. “Dạ đài” là chốn âm phủ, trong hoàn cảnh “lẩn khuất mặt người”, tâm hồn Thúy Kiều vẫn khao khát được cảm thông nên nàng chỉ xin Trọng một “chén nước lã” để giải oan. Điều đó chứng tỏ Thuý Kiều vẫn khao khát được trở lại cõi trần gian chứng tỏ mình bất tử. Cô ấy đau khổ, lo sợ về tương lai bất định… Đó mới là sự đau lòng thực sự.

Dưới ngòi bút tài hoa của Nguyễn Du, Thúy Kiều hiện lên rất rõ nét là một cô gái giàu lòng vị tha nhưng vô cùng nhạy cảm. Qua nghệ thuật miêu tả nội tâm nhân vật và qua đối thoại, độc thoại, nỗi đau và tâm hồn Kiều càng được thể hiện một cách tinh tế, sinh động, sâu sắc và đầy tâm trạng của Thúy Kiều.

Đoạn trích là bức tranh về một mối tình éo le nhất trong Truyện Kiều. Qua đó, bộc lộ phẩm chất cao đẹp của Thúy Kiều trong tình yêu. Trước sự tan vỡ của tình yêu, cô ấy đã làm mọi cách để người yêu được hạnh phúc và gánh mọi đau đớn về mình. Đoạn trích đã thể hiện tư tưởng nhân đạo của Nguyễn Du: niềm cảm thông sâu sắc trước những nỗi bất hạnh của con người trong xã hội xưa.

Dưới đây là một số mẫu Hết bài 14 câu giữa Nhưng THCS Ngô Thì Nhậm biên soạn. Hi vọng sẽ giúp ích cho các bạn trong quá trình làm bài và ôn tập với bài làm. Tôi hy vọng bạn có một bài luận tuyệt vời!

Đăng bởi: THCS Ngô Thì Nhậm

Chuyên mục: Điểm 10

Bạn thấy bài viết Kết bài trao duyên 14 câu giữa – Văn mẫu 10 hay nhất
có khắc phục đươc vấn đề bạn tìm hiểu ko?, nếu ko hãy comment góp ý thêm về Kết bài trao duyên 14 câu giữa – Văn mẫu 10 hay nhất
bên dưới để duhoc-o-canada.com có thể thay đổi & cải thiện nội dung tốt hơn cho các bạn nhé! Cám ơn bạn đã ghé thăm Website: duhoc-o-canada.com của duhoc-o-canada.com

Chuyên mục: Giáo dục

Nhớ để nguồn bài viết này: Kết bài trao duyên 14 câu giữa – Văn mẫu 10 hay nhất
của website duhoc-o-canada.com

Viết một bình luận